Nhà sản xuất với vai trò hết sức quan yếu trong đời sống kinh tế – xã hội của tất cả quốc gia.
Trong quá trình sản xuất thì nhà sản xuất là “cầu nối” giữa những yếu tố “đầu vào” và “đầu ra”, nó xúc tiến nền kinh tế phát triển năng động, hiệu quả. Sự phát triển của ngành nhà sản xuất sẽ góp phần xúc tiến sự phân công lao động xã hội, xúc tiến chuyên môn hóa, tạo điều kiện cho ngành sản xuất tăng năng suất lao động, giải quyết được nhu cầu nhiều, phong phú của xã hội, tăng chất lượng cuộc sống xã hội.
Theo A.Fisher nhà kinh tế học người Mỹ thì: Phát triển nhà sản xuất sẽ tạo ra nhiều ngành nghề mới, tạo nhiều công ăn việc làm, góp phần khắc phục một lực lượng to nguồn lao động, giảm tỷ lệ thất nghiệp trong nền kinh tế, làm giảm gánh nặng xã hội, giảm tiêu cực, tệ nạn xã hội; theo Ông lúc nền kinh tế càng phát triển, khoa học kỹ thuật – kỹ thuật tiên tiến thì trong những ngành nông nghiệp, công nghiệp với thể được thay thế nhiều bằng kỹ thuật hiện đại. Track trong ngành nhà sản xuất được coi là khó với khả năng thay thế nhất do đặc điểm kinh tế kỹ thuật của việc tạo ra nó, nên rào cản cho việc thay thế kỹ thuật, kỹ thuật là rất cao; trong lúc đó độ co giãn nhu cầu về sản phẩm nhà sản xuất lúc nền kinh tế ở trình độ phát triển cao là rất to, do vậy thì tỷ trọng lao động nhà sản xuất sẽ tăng nhanh.
Kinh tế nhà sản xuất với vị trí quan yếu trong sự phát triển chung của nền kinh tế quốc dân và tác động to tới đời sống của con người.
Ngày nay những chuyên gia kinh tế dựa vào tỷ trọng trong cơ cấu kinh tế những ngành (CN, DV, NN) của tất cả quốc gia để giám định sự phát triển kinh tế – xã hội của quốc gia đó, trong ngành nhà sản xuất người ta lấy những tiêu chí về quy mô, sự nhiều, chất lượng nhà sản xuất, hiệu quả nhà sản xuất làm thước đo để giám định sự tăng trưởng kinh tế. Và tương tự lúc xã hội càng phát triển, mức sống của người dân được tăng thì nhu cầu về những sản phẩm nhà sản xuất cũng tăng lên. Điều này với thể khẳng định xu hướng và nhu cầu về sự phát triển nhanh của nhà sản xuất trong nền kinh tế của những nước trên toàn cầu là thế tất, lúc này nhà sản xuất sẽ giữ vai trò chủ lực trong nền kinh tế quốc dân. Nhà sản xuất là cầu nối giữa những yếu tố “đầu vào” và “đầu ra” trong quá trình sản xuất và tiêu thụ hàng hóa. Nó xúc tiến nền kinh tế phát triển năng động hơn, chuyên môn hóa cao, tăng hiệu quả sản xuất, đảm bảo thuận lợi, tăng chất lượng đời sống vật chất và ý thức cho nhân dân.
Kinh tế nhà sản xuất phát triển sẽ tạo ra nhiều việc làm mới, thu hút một lượng to nguồn lao động xã hội, góp phần làm giảm tỷ lệ thất nghiệp, làm tăng thu nhập cho nhân dân.
Do bao gồm hàng trăm ngành, trong đó với nhiều ngành cần với nhu cầu to về nhân lực mà máy móc, kỹ thuật khó với thể thay thế được. Ví dụ: Cơ cấu lao động trong ngành nhà sản xuất năm 1997 của Mỹ là 73,3%; Anh 71,6%; Pháp 67,1%; Hồng Kong 72,3%; Hàn Quốc 62%… [96], hay Nhật Bản là 58,7% (1997), hiện nay Chính phủ Nhật Bản vẫn khẳng định vai trò của kinh tế nhà sản xuất góp phần quan yếu cho phát triển kinh tế của quốc gia.
Nhà sản xuất phát triển sẽ làm biến đổi cơ cấu kinh tế của quốc gia theo hướng hiện đại, hiệu quả.
Theo nhà kinh tế học người Mỹ W.Rostow trong tác phẩm “Những giai đoạn phát triển kinh tế”. Ông đã đưa ra mô phỏng năm giai đoạn phát triển kinh tế thì ở những giai đoạn 1, 2 và 3 thì nhà sản xuất chiếm một tỷ lệ khiêm tốn, nhưng tới giai đoạn 4 thì cơ cấu kinh tế sẽ dịch chuyển theo hướng công nghiệp – nhà sản xuất – nông nghiệp và đặc thù tới giai đoạn 5 “Giai đoạn tiêu sử dụng” thì cơ cấu nền kinh tế là nhà sản xuất – công nghiệp – nông nghiệp. Sự dịch chuyển này sẽ làm cho nền kinh tế vận động hiệu quả, xúc tiến sự tăng trưởng nền kinh tế cả về tổng sản phẩm trong nước (GDP) và tổng sản phẩm quốc dân (GNP), góp phần làm cho nền kinh tế tăng trưởng nhanh và vững bền.
Nhà sản xuất phát triển còn là cầu nối quan yếu giữa những vùng miền trong cả nước, giữa trong và nước ngoài, tạo điều kiện thực hiện quá trình hợp tác, đan xen, hội nhập trong phát triển kinh tế giữa tất cả quốc gia, dân tộc vì mục tiêu hòa bình, độc lập dân tộc, đồng đẳng, cùng phát triển và cùng với lợi.
Trong lý thuyết về “Quy luật tiêu sử dụng” của E. Engel (nhà kinh tế học người Đức cuối thế kỷ 19) ông cũng cho rằng lúc xã hội càng phát triển, thu nhập xã hội càng cao thì tiêu sử dụng sản phẩm nhà sản xuất là hàng hóa cao cấp, còn hàng hóa nông sản chỉ là thiết yếu, hàng hóa công nghiệp là hàng hóa lâu bền và ông cho rằng tỷ lệ chi tiêu cho hàng hóa nhà sản xuất với xu hướng ngày càng tăng cao.
Trong tác phẩm “Tăng trưởng kinh tế ở những nước Châu Á gió mùa” của H.T.Oshima (Nhật Bản). Ông đã phân tích mô phỏng kinh tế hai khu vực, theo ông sự phát triển kinh tế phải trải qua ba giai đoạn, ở giai đoạn thứ ba ông với nhắc tới kinh tế nhà sản xuất; theo ông nền kinh tế sẽ dịch chuyển từ nông nghiệp sang công nghiệp và sau đó là chuyển sang giai đoạn tiếp theo đó là “sự quá độ từ công nghiệp sang nhà sản xuất” và giai đoạn ba kết thúc tức là nền kinh tế đã phát triển tới giai đoạn cao nhất.
Theo đó sẽ đảm bảo tăng trưởng nhanh tổng sản phẩm xã hội (GDP, GNP), góp phần làm cho nền kinh tế phát triển vững bền. Phát triển nhà sản xuất với vai trò hết sức quan yếu trong việc thu hẹp khoảng cách phát triển kinh tế – xã hội giữa những vùng, miền trong một quốc gia, dân tộc và hội nhập khu vực cũng như trên phạm vi toàn toàn cầu, nó là cầu nối hiệu quả nhất trong những hoạt động giao lưu kinh tế, văn hóa, xã hội.
Ngày nay, với sự phát triển mạnh của nền kinh tế toàn cầu, thì nhà sản xuất đang phát triển với tốc độ nhanh hơn những ngành khác trong nền kinh tế; lúc thu nhập xã hội tăng cao thì nhu nhà cầu sử dụng những sản phẩm nhà sản xuất sẽ tăng nhanh, nhiều loại nhà sản xuất mới như nhà sản xuất bảo hiểm, nhà sản xuất lao động, nhà sản xuất tư vấn, thiết kế, nhà sản xuất thẩm mỹ… đây là động lực to to cho sự phát triển nhà sản xuất và toàn bộ nền kinh tế. Kinh tế nhà sản xuất ngày càng với vị trí quan yếu trong cơ cấu nền kinh tế nhất là ở những nước phát triển.
Kinh tế nhà sản xuất cũng đang trong xu hướng khu vực hóa, toàn cầu hóa, nó thể hiện mạnh mẽ giữa những nước trong khối ASEAN, những nước thuộc liên minh Châu Âu (EU), Diễn đàn hợp tác kinh tế Châu Á Thái Bình Dương (AFEC), Tổ chức thương nghiệp toàn cầu (WTO), hay sự ra đời của TPP, AEC… đây là xu thế thế tất đòi hỏi tất cả quốc gia, nhất là những nước kém phát triển phải nắm bắt thời cơ để cùng hội nhập và phát triển.